19 thg 11, 2009

Trở lại tìm nhau

Số phận và Nghiệp chướng, hai vòng xoay quẩn quýt trong cuộc sống... Nay người đọc có thể cảm nhận cả hai vần xoay này ở một tác phẩm nữa của Guillaume Musso - Trở lại tìm nhau.

Cuộc đời này...
dẫu có bao nhiêu lần ta có thể Trở lại tìm nhau
dẫu có bao nhiêu lần ta có thể đi ngược thời gian
Liệu ta có được gặp lại nhau để mà cùng bước qua ngưỡng xoáy của định mệnh?

Ethan tìm thấy mình nằm chơi vơi giữa cuộc đời. Một khi đã quay lưng lại với một điều quan trọng của cuộc đời, ấy là ta đã quay lưng lại với cả ý nghĩa của cuộc sống. Ethan đã hai lần quay lưng. Anh bước đi trên con đường anh nghĩ sẽ mang lại chiến thắng cho mình. Nhưng lầm lũi cùng anh, quả là có chiến thắng, quả là có danh vọng, nhưng cũng không còn đó cái gọi là hơi thở, cái gọi là thân yêu, cái gọi là hạnh phúc.

Ngày cuối cùng của cuộc đời, Ethan tìm thấy mình bị ném vào giữa trò chơi của Số phận và Nghiệp chướng. Anh vứt bỏ tất cả những gì giá trị nhất chỉ để đổi lấy ngày cuối cùng tối tăm này, ngày mà một cô bé qua đời vì lỗi của anh, ngày mà người anh yêu mãi mãi rời xa anh và ngày mà anh nhắm mắt giã từ cuộc đời, trong khi không có cơ hội biết ai đã giết mình.

Mở mắt dậy, anh sững sờ thấy mình đang lặp lại thời gian của ngày cuối cùng ấy... Cuộc phiêu lưu bắt đầu. Ethan phải bứt mình ra khỏi trò chơi để mà cùng chạy đua với Số phận và Nghiệp chướng. Ở cuối con đường, nơi ý nghĩa cuộc đời đã đứng đợi anh từ rất lâu, anh tìm thấy tất cả... tâm hồn mình, giọt máu mình, giấc mơ mình và bản thân mình.

Như ở giữa một cánh đồng hoa mà không hề hay biết, ba con người cùng nhau bỡn cợt với con tim của mình và con tim của người kia. Bước chân họ giẫm nát những bông hoa vô tội, xua đuổi những ngọn gió ấm áp. Và sau cùng, khi chỉ còn trơ trụi giữa không gian, họ mới nhận ra mình còn một lựa chọn: Quay lại nhìn nhau... Lắng nghe... Cảm nhận... Và chết. Cái chết đeo đuổi theo từng dòng văn, ngột ngạt và hối thúc. Cái chết là bàn đạp cho mỗi nhân vật nhảy vào trò chơi của Số phận và Nghiệp chướng. Một kết thúc bất ngờ, là một hòa quyện tuyệt mỹ giữa cái chết và sự hồi sinh, giữa quá khứ và hiện tại, giữ tình yêu và bất tử.

Ta chết dí trong những ngách mù mịt của cuộc đời. Ta lao mình xuống những hố đen vô hình. Trong khi chỉ cần một lần ngoảnh lại, một lần nhắm mắt, một lần nắm giữ lại bàn tay của người ta yêu, cuộc sống sẽ cho ta tất cả.

Với cách hành văn đượm ít lạnh lùng, Musso dẫn dắt câu chuyện tựa hồ như trải một mảnh lụa mỏng manh, nhẹ nhàng quấn lấy mọi không gian và thời gian theo cách riêng của nó... Chút giằng xé, đủ để người đọc tự tìm thấy mọi mảnh ghép mà những mảnh đẹp và ngoạn mục nhất được cất giữ rất sâu. Chút triết lý, đủ để ta tự chọn lấy những khoảng dừng mà ngẫm và suy. Chút lãng mạn, đủ để ta cất giữ riêng cảm xúc nao nao của chính mình.



"rằng... tất cả chúng ta đều có liên quan đến nhau
và rằng... chúng ta chẳng bao giờ hiểu được điều cốt yếu ấy."

MPDH

Mọi điều ta chưa nói


Tựa gốc: Toutes ces choses qu'on ne s'est pas dites
Tác giả: Marc Levy

File PRC: Link


Có biết bao điều ta giấu trong thẳm sâu? Có biết bao điều tưởng chừng đã được ký ức xóa nhòa nhưng vẫn len lỏi trong từng ngõ lòng ta?

Với những dòng văn vẫn nhẹ nhàng mà đằm thắm, Marc Levy lại tặng cho độc giả một tác phẩm nữa mở ra cánh cửa vào nội tâm.

Mở đầu quyển sách là một câu trích dẫn mang đầy tính lãng đãng: “Có hai cách để nhìn cuộc đời, một là coi như chẳng có gì là huyền diệu, hai là coi như mọi điều đều huyền diệu.” Hiểu được câu ấy cũng là một điều huyền diệu. Như thấy tác giả đặt trước bậc thềm của quyển sách một bông hoa hồng trắng. Nhặt bông hoa hồng ấy lên và hãy bước vào để khám phá thế giới của huyền diệu ấy, hay là đừng nhặt bông hoa hồng lên, nhưng hãy vẫn cứ bước vào, đến tận cùng kết thúc, vẫn có một bông hoa hồng trắng đợi bạn - ấy là sự huyền diệu của tác phẩm.

Julia có một cuộc sống bình thường. Thế nhưng trong cuộc đời cô, Julia đã bỏ qua một nấc thang gắn liền cuộc đời cô và người cha của mình. Khoảng đầu tác phẩm Julia không quan tâm đến cha mình - Anthony, cô không còn muốn gặp ông từ ngày ông kéo cô ra khỏi quãng thời gian hạnh phúc nhất của mình. Cũng như độc giả, chính Julia cũng tưởng cô đã vùi lấp được hình ảnh cha trong tâm trí mình, đã mãi mãi rời xa khỏi nấc thang hụt ấy. Tuy vậy, cuộc sống luôn dành cho những con người thuộc về nhau những bất ngờ và nối kết không thể diễn tả được.

Chỉ trong một tuần, mọi nút thắt của câu chuyện dần được mở ra. Tưởng như được cha dẫn đi, nhưng thực chất, chính Julia đã tự mình tìm về nấc thang hụt ấy, để lần đầu tiên đứng tại đấy mà cảm nhận tình yêu ấm áp cha dành cho cô. Anthony và Julia Walsh cùng nhau tìm lại người dấu yêu xưa của Julia, nhưng chính họ đã tìm lại bản thân và giá trị của mình đối với người kia mà không hề hay biết, đồng thời cũng dần nhận thấy một tình yêu đã khởi mầm từ những ngày tháng xa cũ, có thể bị cuộc sống đè khuất đi nhưng hơi ấm tỏa ra từ nó mãi mãi là bất diệt.

Với quyển sách này, Marc Levy đã đưa người đọc từ những tình tiết có thể tin được đến những khoảnh khắc huyền diệu như không thể tin được. Đâu là kết thúc, đâu là khởi đầu, tất cả đều không được giải đáp trong tác phẩm, bởi một lẽ đơn giản, mọi thứ, mọi thời gian và không gian, mọi trái tim đồng điệu đập vì mình và vì nhau đều là những kết nối vô tận, miên man và vĩnh hằng.

MPDH

15 thg 8, 2009

Tại và Hiện

Tựa gốc: The here and now meditation
Link: Here

12 thg 7, 2009

Nơi cuối cầu vồng


Tựa gốc: Where the rainbow ends
Tác giả: Cecelia Ahern

File PRC: Link

Một tác phẩm nữa của Cecelia Ahern. Nữ tác giả này đã trở thành một nhà văn thật sự ấn tượng với cách cô hổi thồn vào nhân vật của mình ở mỗi tác phẩm luôn có điểm độc đáo rất riêng. Nếu như ở PS I love you người đọc bị cuốn hút bởi câu chuyện kết nối giữa người đã ra đi và người ở lại, nếu như Nếu em thấy anh bây giờ lay động độc giả bởi những niềm tin, hy vọng và đổi thay bản thân cho chính hạnh phúc của mình... thì ở Nơi cuối cầu vồng, hồn ta sẽ thả theo những lá thư nối tiếp nhau, xâu chuỗi cho những cuộc đời gắn liền với nhau, ở những nơi xa nhau, vào những khoảnh khắc cuộc đời khác nhau.

Câu chuyện kể về 2 người bạn từ thuở nhỏ. Rosie và Alex lớn lên cùng nhau, có những trải nghiệm cùng nhau, rồi rời xa nhau, để rồi trong cả cuộc đời, điều duy nhất họ đang lỡ mất mà không thể nhận thấy, đó chính là người kia. Những bề nổi của cuộc đời, những chen chân của những con người đến rồi ra đi đã che lấp lấy họ, che lấp lấy một con đường hai người đáng ra đã phải cùng đi với nhau từ lâu lắm rồi.

Từ những lá thư gửi cho nhau, người đọc khám phá thế giới nội tâm của các nhân vật, về cuộc sống, những mối lo âu, những nỗi niềm trắc trở. Một cách dễ chịu, thong thả và nhẹ nhàng. Càng đọc, ta càng bị cuốn vào những cảm xúc đan xen, mà sau cùng của tất cả chính là tình thân thương, sự quan tâm mà những nhân vật dành cho nhau, cùng nhau chia sẻ, giúp đỡ, hay chỉ đơn thuần dẫu là lắng nghe.

Rosie và Alex, tận thẳm sâu, có lẽ họ vẫn giữ một phần tâm hồn mình, một phần con tim mình cho người kia. Trở ngại duy nhất đối với họ đó là họ không thể bắt kịp nhau. Đó là mấu chốt của câu chuyện. Tác giả đưa ta vào những ngả đường và chọn lựa của nhân vật, làm ta mừng rỡ khi nhận thấy hai người sắp đến với nhau, rồi lại hụt hẫng khi lại một thứ khó chịu khác xen ngang.

Chi tiết ấn tượng nhất đối với mình đó là "sự im lặng". Sự im lặng chỉ có những người thuộc về nhau mới cảm nhận được. Và dẫu có bao nhiêu thời gian đã trôi qua, bao nhiên bước đi người ta đã tiến tới, cuối cùng họ vẫn sẽ tìm về với sự im lặng kỳ diệu ấy.

"Và khi sự im lặng kỳ diệu lại một lần nữa bao quanh họ, sau năm mươi năm, tất cả những gì họ có thể làm là nhìn nhau. Và mỉm cười."

Quyển sách để lại nhiều thứ, có cả suy nghĩ về những người yêu thương quanh ta, suy nghĩ về những trở ngại ta cho là sẽ không bao giờ vượt qua. Nhưng cùng với tất cả, trên hết vẫn là một nơi thật đẹp và rạng rỡ chờ ta - những ai đừng buông xuôi - Nơi cuối cầu vồng.

MPDH

1 thg 5, 2009

Nếu em thấy anh bây giờ


Tựa gốc: If you could see me now
Tác giả: Cecelia Ahern

File PRC: Link

Thế là đã đọc xong những chữ cuối cùng của "Nếu em thấy anh bây giờ"...

Ấn tượng ban đầu khi nghe nhắc đến tác phẩm là nhà văn Cecelia Ahern - tác giả của PS I love you ;)) Hùi đó còn nhớ đã đọc vội vàng thế nào, cố mà nhấn chìm cái chất chậm rãi, lãng đãng của truyện ấy thế nào, rồi đi đến kết luận: PS I love you khá là chán :"> Nghĩ lại thấy mình cũng hơi bất công. Nói rằng 1 phần mình không tin câu chuyện ấy, thì có lẽ đúng hơn.

Thế nhưng, truyện Nếu em thấy anh bây giờ, như 1 làn gió nhiều màu sắc hơn hẳn. Câu chuyện kể về 1 cuộc gặp gỡ, 1 hành trình của Ivan - người bạn tưởng tượng như ta gọi ;)) Hầu như chỉ có trẻ con mới có cái mình gọi là "ngừi bạn tưởng tượng". Nhưng thật ra thì đó là công việc của anh, và vô số đồng nghiệp khác 8->

Chỉ đến chương 5, mình đã hoàn toàn Muốn được tin vào điều kì diệu ấy... "Vậy thì để tôi nói một cách nghiêm túc cho tất cả các bạn nghe, tôi không phải người vô hình hay tưởng tượng. Tôi luôn ở đây, đi lại khắp nơi như tất cả các bạn. Và những người như Luke không lựa chọn việc nhìn thấy tôi, đơn giản là chúng tự nhiên nhìn thấy tôi. Chính những người như các bạn và Elizabeth đã lựa chọn không nhìn thấy" -- Đọc xong khúc này ;)) tự dưng nhắm mắt lại, "mình tin rồi", òi mở mắt ra :"> hổng có ai hết :"> mình cũng nhí nhảnh ghia.

Câu chuyện dẫn dắt ta qua cuộc đời của 1 người, nhưng dường như ở mỗi chi tiết, mình đều có thể tìm thấy bản thân mình ở bên trong, một góc khuất tưởng đã quên, 1 ký ức tưởng đã chìm trôi. Điều mình thích nhất là cách diễn tả, cách nói về... âm thanh của con tim tan vỡ :( :(

Àh, truyện này tác giả có lối dẫn chuyện khá lạ ;)) có vẻ tùy hứng, nhưng thật sự rất nà dễ chịu... Cảnh trong truyện, nho nhỏ, mong manh, thơ mộng, nhưng không lạ lẫm 8-> giống 1 khung cảnh trí tuởng tượng thường nâng ta tới đó.

Ôi, lại 1 chiện tình với kết thúc chia xa... Sao người ta review là pha trộn giữa "Harry Potter và những cuốn sách dành cho thiếu nữ" vậy nè!! Đoạn đầu khiến mình nhớ tới Nếu em không phải một giấc mơ ;)) Vì họ chỉ tồn tại trong thế giới của riêng họ. Nhưng dần dần, chất đặc biệt lộ rõ, không phải là việc khám phá về nhau, mà là khám phá chính bản thân mỗi người. NV dần nhận ra điều họ vẫn đang tìm kiếm, rồi rốt cuộc vì số mệnh mà chia ly - mô típ này lại làm liên tuởng tới Twilight :"> nhưng Twilight còn hạnh phúc hơn trong này nhìu.

Một chút của đoạn kết: "Việc mất cô là đám mây bão đen ngòm. Nhưng rồi tôi hiểu, khi thời gian dần trôi và mỗi giây phút tôi đều nghĩ đến cô và mỉm cười, tôi biết rằng được gặp cô, quen biết cô và hơn hết là yêu cô, đó là bầu trời sau cơn mưa tươi sáng nhất của tôi."

MPDH

Giá đâu đó có người đợi tôi


Tựa gốc: I wish someone were waiting for me somewhere
Tác giả: Anna Gavalda

File PRC: Link

Cuốn theo chiều gió


Tựa gốc: Gone with the wind
Tác giả: Margaret Mitchell

File PRC: Link

6 thg 2, 2009

Tam quốc chí

File PDF : Link

Giết con chim nhại


Tựa gốc: To kill a mocking bird
Tác giả: Harper Lee

File PRC: Link

Trong số những tác phẩm đọc gần đây, Giết con chim nhại quả thật là một quyển sách đặc biệt. Sau một thời gian dài ta đi tìm những câu chuyện lãng mạn về tình yêu, bạn bè, ta đắm mình vào những thế giới huyễn hoặc, cuốn sách này mang ta trở lại với những giá trị cổ điển nhưng không bao giờ lỗi thời.

Hãy mở quyển sách ra và đọc những trang đầu tiên, ta sẽ không nhận thấy ta đã lạc vào cuộc sống của nhân vật chính - Scout - từ lúc nào. Thế giới của cô bé chỉ gói gọn trong ngôi làng nhỏ ở Maycomb, Alabama - vốn là 1 tiểu bang nặng về thành kiến phân biệt chủng tộc. Mọi việc hàng ngày được kể lại qua sự quan sát và cảm nghĩ của cô bé Scout, bản thân cô bé nổi bật bởi đức tính ngay thẳng và sự tinh anh. Chính qua ánh nhìn của Scout, câu chuyện đã diễn ra thực sự chân thật. Và người ta tìm thấy trong đó những con người, những suy nghĩ trái ngược nhau, cùng tồn tại và diễn ra trong một thời gian và không gian. Chúng có những đụng chạm, những mâu thuẫn, hàng loạt hậu quả và trên hết là thông điệp về phân biệt chủng tộc và giá trị của con người, đặc biệt qua ông bố Atticus luôn nhìn cuộc sống theo cả 2 mặt và tin vào khả năng cải thiện của con người, quyết tâm theo đuổi tới cùng niềm tin vào cái thiện.

Chủ đề của tiểu thuyết là hình ảnh con chim nhại. Đó là loài chim "chẳng làm gì cả ngoài chuyện hót cho chúng ta nghe bằng cả trái tim của nó". Do đó, Atticus đã dặn con ông có thể bắn những con chim khác, nhưng giết một con chim nhại là tội lỗi. Hình ảnh loài chim này là biểu tượng cho sự ngây thơ, trong sạch của những con người thiện tâm nhưng bị hủy hoại. Trong đó có một cậu bé vỡ oà trong khủng hoảng niềm tin khi nghe phán quyết vô lý của phiên tòa dành cho 1 người da đen vô tội; có một người đàn ông bị nhốt kín trong nhà, bị quên lãng bởi những ghê sợ của những người xung quanh; có một người da đen bị bắn chết khi tìm cho mình 1 con đường sống sau khi mọi công lý đều đã bị đạp đổ.

Giết con chim nhại, đoạt giải Pulitzer, là tác phẩm duy nhất tính tới nay của tác giả Harper Lee. Tuy tác phẩm ra đời năm 1960, nhưng mỗi khi đọc, ta vẫn cảm nhận được nguyên vẹn thông điệp về lương tri và niềm tin vào con người trong những câu văn ấm áp và hài hước của câu chuyện.

MPDH

Sơ đồ tư duy


Tựa gốc: Use your head
Tác giả: Tony Buzan
Phiên bản tiếng Anh

File PDF: Link

Người đọc


Tựa gốc: The Reader
Tác giả: Bernhard Schlink

File PRC: Link

Tôi tài giỏi - Bạn cũng thế


Tựa gốc: I am gifted, So are you
Tác giả: Adam Khoo

File PDF: Link