
Tựa gốc: Toutes ces choses qu'on ne s'est pas dites
Tác giả: Marc Levy
File PRC: Link
Có biết bao điều ta giấu trong thẳm sâu? Có biết bao điều tưởng chừng đã được ký ức xóa nhòa nhưng vẫn len lỏi trong từng ngõ lòng ta?
Với những dòng văn vẫn nhẹ nhàng mà đằm thắm, Marc Levy lại tặng cho độc giả một tác phẩm nữa mở ra cánh cửa vào nội tâm.
Mở đầu quyển sách là một câu trích dẫn mang đầy tính lãng đãng: “Có hai cách để nhìn cuộc đời, một là coi như chẳng có gì là huyền diệu, hai là coi như mọi điều đều huyền diệu.” Hiểu được câu ấy cũng là một điều huyền diệu. Như thấy tác giả đặt trước bậc thềm của quyển sách một bông hoa hồng trắng. Nhặt bông hoa hồng ấy lên và hãy bước vào để khám phá thế giới của huyền diệu ấy, hay là đừng nhặt bông hoa hồng lên, nhưng hãy vẫn cứ bước vào, đến tận cùng kết thúc, vẫn có một bông hoa hồng trắng đợi bạn - ấy là sự huyền diệu của tác phẩm.
Julia có một cuộc sống bình thường. Thế nhưng trong cuộc đời cô, Julia đã bỏ qua một nấc thang gắn liền cuộc đời cô và người cha của mình. Khoảng đầu tác phẩm Julia không quan tâm đến cha mình - Anthony, cô không còn muốn gặp ông từ ngày ông kéo cô ra khỏi quãng thời gian hạnh phúc nhất của mình. Cũng như độc giả, chính Julia cũng tưởng cô đã vùi lấp được hình ảnh cha trong tâm trí mình, đã mãi mãi rời xa khỏi nấc thang hụt ấy. Tuy vậy, cuộc sống luôn dành cho những con người thuộc về nhau những bất ngờ và nối kết không thể diễn tả được.
Chỉ trong một tuần, mọi nút thắt của câu chuyện dần được mở ra. Tưởng như được cha dẫn đi, nhưng thực chất, chính Julia đã tự mình tìm về nấc thang hụt ấy, để lần đầu tiên đứng tại đấy mà cảm nhận tình yêu ấm áp cha dành cho cô. Anthony và Julia Walsh cùng nhau tìm lại người dấu yêu xưa của Julia, nhưng chính họ đã tìm lại bản thân và giá trị của mình đối với người kia mà không hề hay biết, đồng thời cũng dần nhận thấy một tình yêu đã khởi mầm từ những ngày tháng xa cũ, có thể bị cuộc sống đè khuất đi nhưng hơi ấm tỏa ra từ nó mãi mãi là bất diệt.
Với quyển sách này, Marc Levy đã đưa người đọc từ những tình tiết có thể tin được đến những khoảnh khắc huyền diệu như không thể tin được. Đâu là kết thúc, đâu là khởi đầu, tất cả đều không được giải đáp trong tác phẩm, bởi một lẽ đơn giản, mọi thứ, mọi thời gian và không gian, mọi trái tim đồng điệu đập vì mình và vì nhau đều là những kết nối vô tận, miên man và vĩnh hằng.
MPDH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét